MÍT – MỠ YÊU CỦA BỐ MẸ

25/12/2020

Bảy năm tìm con, bảy năm với những chông gai, khó nhọc mà bố mẹ chẳng thể nào quên được với biết bao vui buồn, tủi khổ xen lẫn mồ hôi và nước mắt. Cuối cùng, bỏ lại sau lưng những tháng ngày vất vả, đong đầy nước mắt, bố mẹ đã được ôm trọn hai thiên thần trong vòng tay. 5 tháng qua và cả sau này nữa, đó sẽ luôn là những ngày tuyệt vời của gia đình mình vì có các con đó Mít – Mỡ ạ!

11/12/2013 bố mẹ kết hôn khi cả hai còn quá trẻ, công việc khi đó chưa ổn đinh, chỉ nghĩ rằng yêu là cưới và hạnh phúc với tình cảm hai người dành cho nhau. Bố mẹ bên nhau mỗi ngày, cùng nhau nấu ăn, cùng chia sẻ mọi thứ về cuộc sống. Rồi 1 năm, 2 năm để tự nhiên mà mãi mẹ chẳng thấy gì, hàng xóm bắt đầu nói ra nói vào, mẹ cũng sốt ruột nhưng bố các con bảo: “Đang còn trẻ, em kệ đi, khi nào có thì đẻ”. Quả thực, dù ai nói gì, chỉ cần người bên cạnh mình hiểu, chia sẻ thì mọi thứ cũng sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều và bố mẹ lại chờ đợi “duyên” sớm được đón các con. Bước sang năm thứ 3, nhìn anh em bạn bè cưới sau ai cũng con bồng con bế, lòng mẹ dần chùn xuống, mỗi lần nhìn họ mà mẹ chỉ biết khóc thương cho mình. Không chần chừ, Tết xong, tháng 03/2016, bố mẹ gom góp được ít tiền ra Hà Nội tìm nguyên nhân muộn con và kết quả, hai vợ chồng bình thường. Trở về Thanh Hóa, bố mẹ tìm hiểu và quyết định làm IUI (bơm tinh trùng vào buồng tử cung) với hy vọng sẽ sớm được đón tin vui. Nhưng các con biết không? Mẹ đã òa khóc vì buồn tủi khi que thử sau 14 ngày IUI chỉ 1 vạch.

Ảnh (Internet)

Sau lần đó, bố mẹ tập trung kiếm tiền để tiếp tục hành trình tìm các con. Gia đình nội – ngoại hai bên đều làm nông, buôn bán nhỏ nên cũng không có điều kiện để hỗ trợ, hai vợ chồng phải tự lực cố gắng, dành dụm. Một thời gian sau, bố mẹ lại lên đường ra Hà Nội để tìm kiếm hi vọng. Dù chưa rõ cánh cửa các con đang đứng chờ ở đâu nhưng bố và mẹ đã cùng nhau bước, cùng vượt qua những ngày mưa nắng để mong chờ một hạnh phúc ở cuối con đường. Lần thứ hai IUI, bố mẹ hi vọng lắm, Bác sĩ cũng nói khả năng thành công cao nhưng kết quả beta 2.6 sau 14 ngày IUI đã khiến mẹ sụp đổ, chẳng thể khóc được nữa, mẹ đã nghĩ: “chắc cả đời này mình không có con mất, chắc kiếp trước sống bội bạc nên kiếp này con không về với mình”. Còn bố, mẹ biết bố cũng buồn lắm nhưng vẫn động viên: “Không sao đâu, rồi con sẽ về thôi em”. Quay lại với công việc, bố đi lái xe thuê, còn mẹ xin vào làm ở một studio chụp ảnh bé yêu. Ngày nào cũng được tiếp xúc, vui cười với lũ trẻ khiến mẹ mỗi khi nghĩ về lòng lại nặng trĩu, ước gì gia đình mình cũng được vui, ấm áp như bao gia đình khác.

Cả hành trình dài bố chưa khi nào buông tay mẹ (Ảnh: Internet)

Thời gian thấm thoát trôi, bố mẹ quyết định làm Thụ tinh trong ống nghiệm (IVF) nhưng không biết chọn nên nơi nào để đặt cược cho ván cờ này, một phần vì kinh tế, phần vì hai lần thất bại trước đã khiến mẹ như chú chim “sợ cành cong”, nếu thất bại tiếp thì mẹ không biết sẽ phải đối mặt với nó như thế nào nữa. Mẹ xin nghỉ làm để chuẩn bị sức khỏe thật tốt, mẹ tham gia vào các hội nhóm hiếm muộn trên Internet để học hỏi kinh nghiệm, tìm hiểu nơi uy tín để gửi niềm tin mà bấy lâu nay bố mẹ chờ đợi.

Tháng 9/2019, bố mẹ quyết định ra Bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội thăm khám. Được các Bác sĩ tư vấn cặn kẽ mọi điều, bố mẹ thêm hi vọng về một ngày không xa được ôm các con vào lòng. Trải qua giai đoạn kích trứng, chọc trứng, tạo phôi, ngày 12/12/2019 (1 ngày sau kỉ niệm 6 năm ngày cưới), các con đã được Bác sĩ chuyển vào cơ thể mẹ, đó là ngày mẹ được bao bọc lấy con, dù biết rằng phải chờ đợi xem chúng ta thật sự có duyên hay không. Ngày thứ 9 sau chuyển phôi, không thể chờ đợi thêm, sáng hôm đó mẹ quyết định thử que. 2 vạch hiện lên rất rõ, mẹ òa khóc như một đứa trẻ, một cảm giác thật khó diễn tả, cuối cùng mẹ đã được làm mẹ. Còn bố con, khỏi phải nói, bố nhẩy cẫng lên và không thể giấu được niềm vui sướng này. Ngày 9 và ngày 12 mẹ thử máu, kết quả Beta cao và tăng đều.

Hai bé Dương Thị Bảo Trâm (Mít) và Dương Thị Gia Hân (Mỡ) (Ảnh: Gia đình cung cấp)

Đến ngày siêu âm theo lịch hẹn, bố mẹ được Bác sĩ thông báo thai đôi, là 2 bạn chuột mà cả gia đình ngày đêm trông ngóng. Trong cả thai kì, bố chưa một lần để mẹ đi khám một mình, mốc nào bố cũng cố gắng thu xếp công việc để cùng mẹ ngắm 2 “mầm hạnh phúc” đang lớn dần mỗi ngày trong cơ thể mẹ. Sau 36 tuần 2 ngày, bố mẹ đã được đón 2 em chuột vàng ngày 01/08/2020: Dương Thị Bảo Trâm (Mít) – 3kg và Dương Thị Gia Hân (Mỡ) – 2.8kg. Bố mẹ sẽ cho các con một cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc, chỉ mong hai con luôn khỏe mạnh, bầu bĩnh như cái tên Mít – Mỡ mà bố mẹ đã đặt ngay từ khi biết các con sẽ đến bên bố mẹ.

Bố mẹ Mít – Mỡ, chia sẻ câu chuyện tìm con của mình với hy vọng sẽ tiếp theo sức mạnh, niềm tin cho các cặp vợ chồng đang khao khát tiếng cười con trẻ – Đừng từ bỏ, rồi con yêu sẽ về!.

Nguồn: Gia đình chị Dương Thị Yến Oanh & anh Dương Khắc Minh (Thanh Hóa) – Bài dự thi Gọi Tên Con Nhé 2020


Chia sẻ: 

BÀI VIẾT LIÊN QUAN