12/01/2024
Kết hôn từ năm 2009, nhưng phải đến năm 2018 anh Nguyễn Văn Tuấn và chị Nguyễn Thị Hà mới đón được con yêu. Hành trình 9 năm trời đằng đẵng với biết bao tủi hờn của người phụ nữ mang danh “hiếm muộn” khép lại.
Miệt mài tìm con bằng mọi cách nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng
Sau khi kết hôn, tưởng chừng như bao cặp vợ chồng bình thường khác, anh Tuấn và chị Hà sẽ đón những bé yêu kháu khỉnh. Nhưng thời gian thấm thoát đã hơn 1 năm, rồi 2 năm, 3 năm, mọi thứ vẫn bặt vô âm tín. Thời gian càng lâu, anh chị càng nóng ruột, gia đình hai bên lại càng mong ngóng cháu.
Sau khi kết hôn, tưởng chừng như bao cặp vợ chồng bình thường khác, anh Tuấn và chị Hà sẽ đón những bé yêu kháu khỉnh. Nhưng mọi thứ vẫn bặt vô âm tín sau nhiều năm.
Hiểu điều đó, anh chị cứ nghe người ta mách ở đâu có thuốc hay, thầy tốt là hai vợ chồng lại đùm túm lên đường. Chị đã uống không biết bao nhiêu là thuốc nam, thuốc bắc, bắt xe đi Thanh Hóa, Bắc Ninh, Bắc Giang rồi lên cả Hòa Bình, Lạng Sơn để “tìm con” nhưng đều không có kết quả. Số tiền lương công nhân của hai vợ chồng tích lũy bao năm, rồi vay mượn họ hàng cứ thế “đội nón ra đi” sau những lần điều trị không thành. Cứ thế, sau một thời gian dài, mọi chuyện tưởng chừng như vô vọng. Trong một lần ra thăm người quen đang điều trị tại Bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội, chị Hà và anh Tuấn được biết đến phương pháp IVF – cái tên vốn xa lạ đối với vợ chồng chị cũng như với những người thôn quê thời điểm đó.
Hành trình tìm con và niềm tin sẽ tìm được con tại nơi đây!
Gia đình anh Tuấn có 4 anh chị em, anh Tuấn là con một trong gia đình, phía sau còn 3 em gái. Nơi vợ chồng anh sinh sống vẫn còn lắm những cái nhìn khắt khe và miệt thị với những người phụ nữ hiếm muộn. Áp lực từ gia đình, hàng xóm láng giềng, rồi từ chính bản thân càng tăng lên khi nhìn những người bạn, người em của mình ai cũng đủ đầy tiếng khóc, tiếng cười trẻ thơ. Đó cũng là lúc, chị Hà và anh Tuấn biết, bản thân phải đối mặt với sự thật.
Trên chiếc xe máy cũ, anh chị rong ruổi từ quê ra Hà Nội với quãng đường hơn 60km. Có những lúc, anh chị cảm thấy quãng đường ấy như dài hơn, xa hơn và không biết chuyện gì trong tương lai sẽ tới. Liệu kết quả có như mong đợi hay lại giống những lần trước. Nhưng mỗi lần ra viện, chị lại được tiếp thêm động lực bởi các bác sĩ, điều dưỡng, thôi thúc chị tin rằng “rồi mình sẽ tìm được con tại nơi đây”.Chị Hà tâm sự: “Mình may mắn vì luôn có chồng đồng hành trong mỗi lần ra viện. Anh động viên mình cố lên. Như vậy thôi là quá đủ rồi”.
Đón trái ngọt, hiện thực hóa ước mơ làm cha, làm mẹ
Nỗ lực không ngừng nghỉ, chưa bao giờ anh chị nghĩ sẽ bỏ cuộc cho dù nhiều người khuyên nên nhận con nuôi, không nên tốn tiền làm IVF. Bỏ ngoài tai những lời nói tiêu cực, anh chị tin vào lựa chọn của chính mình. May mắn thay, năm 2018, anh chị đã đón con yêu ngay lần đầu chuyển phôi tại bệnh viện.Chị Hà nhớ lại: “Ngày biết có thai, hai vợ chồng mình chỉ biết ôm nhau khóc tu tu”. Giờ đây, bé Gấu đã 5 tuổi và chuẩn bị vào lớp một, con sẽ là niềm tự hào, động lực cho gia đình nhỏ cùng cố gắng.
Hành trình 9 năm tìm con khép lại, nhưng mở ra một cuộc sống mới cho anh Tuấn và chị Hà. Trái ngọt như ngày hôm nay, chắc chắn sẽ không đến nếu anh chị chọn cách từ bỏ.
Chưa dừng lại ở đó, năm 2021, anh chị quyết định làm IVF một lần nữa, và lần này, em bé Sóc đã chào đời. Bé con nay đã 2 tuổi, bụ bẫm và đáng yêu trong vòng tay ấm áp của cha mẹ. Hành trình 9 năm tìm con khép lại, nhưng mở ra một cuộc sống mới cho anh Tuấn và chị Hà. Trái ngọt như ngày hôm nay, chắc chắn sẽ không đến nếu anh chị chọn cách từ bỏ. Chính sự bền bỉ, kiên trì và tình yêu là bí mật của mọi chiến thắng, giúp gia đình nhỏ trọn vẹn và đong đầy hạnh phúc.