Nỗi niềm của mẹ – Thư gửi con dâu!

02/07/2020

Hành Trình Tìm Kiếm Con của những đôi vợ chồng hiếm muộn quả thật khó khăn. Tôi viết bài viết này chỉ muốn chia sẻ tới các bạn những cảm xúc của mẹ chồng gửi tới con dâu, tới những bạn trẻ hiếm muộn. Hãy cố lên, thật kiên trì và nhẫn nại, rồi Em sẽ về với gia đình của mình!

e635a9238eaf73f12abe

Con trai tôi lấy vợ gần 3 năm, chẳng hiểu chúng nó có kế hoạch gì không mà mãi chẳng thấy tăm hơi, động tĩnh chuyện con cái. Tôi bắt đầu thấy sốt ruột và giục con đi khám, nỗi khát khao có một THIÊN THẦN bé nhỏ như ngọn lửa cháy bùng sâu trong nỗi lòng tôi nhưng phải cố nén và cam chịu để tinh thần cả nhà luôn bình yên.

Cơ duyên đã đưa hai con tôi đến Bệnh Viện Nam học & Hiếm muộn Hà Nội. Hôm cùng hai đứa đi khám, thú thật tôi cũng chưa hiểu IVF là gì, đó là thuật ngữ trong y học, được hiểu là thụ tinh trong ống nghiệm. Chứng kiến toàn cảnh những bà mẹ trẻ ĐI TÌM CON với hi vọng mong manh, nỗi lo trong tôi đến tột bậc, không hiểu trong cuộc tìm kiếm này liệu rằng có khả quan với các con tôi hay không? Thật nan giải, khó lường. Trong lúc chờ con khám, tôi cảm như giác thời gian trôi chậm, đầu óc căng như giây đàn khi nghe con trai tôi báo: Con không có ống dẫn tinh mẹ ạ. Thật đau lòng!

Vậy là tôi đã hiểu đây là nguyên nhân cơ bản, khiến vợ chồng con trai tôi mãi chưa có con. Theo bác sĩ tư vấn, khi vợ chồng chăn gối, ống dẫn tinh không có thì không thể thuận theo tự nhiên để diễn ra quá trình thụ tinh, buộc phải mổ mào tinh để lấy tinh trùng. Con dâu thì mọi kết quả xét nghiệm đều tốt nhưng tôi biết nội tâm con giằng xé, lo lắng đến nhường nào. Niềm mong mỏi được làm mẹ, được nghe tiếng trẻ thơ khóc chào đời rồi được vất vả lo toan với tã lót, bỉm sữa, cất tiếng ầu ơ ru con hay bên con những đêm con “khó ở” của con dâu chính là hạnh phúc lứa đôi, là tiếng lòng của người mẹ Hiếm muộn, mong con đến cháy bỏng.

Sự đánh cược đi TÌM CON quá lớn, có thể sẽ mất mát về tiền bạc, hao tổn về sức khỏe và cả sự may rủi cũng như lòng thương cảm của ông trời nữa. Thụ tinh trong ống nghiệm không như mang thai tự nhiên, biết bao quy trình: chọc trứng, lấy tinh trùng, canh niêm mạc, …rất nhiều, rất nhiều nữa, khó khăn chồng chất khó khăn. Nhìn con trai khóc và nói với bố mẹ rằng: Có tinh trùng là may lắm rồi…còn con dâu thì mắt ngấn nước, đôi mắt thất thần, mệt mỏi sau mỗi lần tiêm kích trứng rồi chọc trứng… đau đớn cả thể xác lẫn tinh thần. Hành trình tìm con là thế, đòi hỏi sự nhẫn nại và kiên định để chiến thắng tất cả.

Có lẽ chẳng ai hiểu được cảm xúc thương con lại trỗi dậy trong tôi mạnh đến thế. Qua kính hiển vi, tôi cảm nhận chất lượng tinh trùng của con trai tôi không mấy khả quan. Lòng tôi thấy nghẹt thở đến lạ, nhìn nó chẳng khác gì vòm trời sao đêm in xuống mặt nước, nhỏ li ti như hạt cám, thi thoảng mới có con cuộn tròn như con cuốn chiếu, lăn về các phía. Liệu con tinh trùng nào sẽ “đỗ” lại cùng trứng của người mẹ để hình thành phôi thai trú ngụ trong buồng tử cung ấm áp, đong đầy yêu thương? Liệu những đứa trẻ sinh ra trong ống nghiệm có thông minh hay không? Có sự khác biệt gì về sự chuyển giao nhiễm sắc thể của bố và mẹ cho con hay không? Bao nhiêu câu hỏi đã chất vấn lòng tôi. Về góc độ y học, tôi đâu hiểu gì, Bác sĩ Hiền, Bác sĩ Trung và ê kíp đã làm tất cả để các con tôi có thể được làm cha, làm mẹ. Sự tận tình, cảm thông hiện rõ trên đôi mắt của các bác sĩ Bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội. Họ đã làm tất cả bằng tấm lòng và trí tuệ của mình, trong mỗi “công trình” khoa học, khi hỗ trợ sinh sản cho những cặp hiếm muộn không thể sinh con, trong đó có vợ chồng con trai tôi.

Tôi đã từng là người mẹ, đã vượt cạn trong đau đớn và hạnh phúc khi được nghe tiếng khóc oe oe của con tôi hiện hữu trên cuộc đời này… Tôi càng thấu hiểu tâm trạng con dâu tôi, nỗi khát khao lên tới đỉnh điểm. Hai lần chuyển phôi đầu, có lẽ vì chưa quen môi trường, cuộc sống mới hoặc độ dày niêm mạc tử cung còn mỏng mà Em đã không đỗ lại trong lòng mẹ. Nỗi buồn rồi cũng sẽ qua đi, phải nói rằng, con dâu tôi là đứa có bản lĩnh hơn chồng. Bình tĩnh, tự tin để chuẩn bị cho một cuộc kiếm tìm mới. Từ chế độ ăn uống, nghỉ ngơi, thuốc thang bổ dưỡng để làm dày thêm niêm mạc tử cung được con tuân thủ rất khoa học theo chỉ định của bác sĩ. Điều gì đến rồi cũng sẽ đến.

Lần thứ ba chuyển phôi, tôi cảm nhận tinh thần con thoải mái hơn, niềm tin sáng rực trong đôi mắt người mẹ trẻ thật rõ nét, nỗi hồi hộp trong tôi cũng tạm lắng lại. Sau 11 ngày khi nghe con báo:

– Con có thai rồi mẹ ạ. Chỉ số Beta cao hơn chỉ định rồi! Các bác sĩ bảo thế, con dùng que thử thai nổi rõ hai vạch rồi …

Cả nhà vui mừng xen lẫn nỗi lo, những câu hỏi lại lởn vởn quanh tôi, có người nói: “đến tháng thứ 7 rồi mà Em còn không ở lại với bố mẹ nữa”. Thực sự tôi lo lắng vô cùng, những đêm dài không ngủ, trời mùa đông rét buốt chỉ cần nghe tiếng gió thổi, một sợi tóc rơi xuống cũng thấy thật mong manh, tiếng kẹt cửa mỗi khi con dâu tôi chuyển động, tôi cảm như Em lại muốn đòi ra khỏi lòng mẹ. Lo sợ đến nghẹt thở, tiếng niệm Phật thì thầm khi bấm từng chuỗi hạt của con làm trái tim tôi như có lửa cháy về một niềm tin vững trãi…

Thời gian dần trôi, Em cũng đã ổn định hơn và đang lớn lên từng ngày trong lòng của mẹ. Dẫu Em chưa ra đời nhưng tôi cảm nhận, tình mẫu tử đang ngấm dần vào thiên thần bé nhỏ ấy…Bé ra đời sớm so với dự định hơn một tháng rưỡi! Sinh non với tiên đoán của bác sĩ: nào là nhiễm trùng máu, nào là rối loạn nhịp tim, nhiễm khuẩn phổi. Biết làm sao bây giờ bao nhiêu “bão” đến với gia đình tôi, nỗi lo lắng đến cào cấu tím ruột gan. Con dâu đã khóc trong lặng lẽ âm thầm.

Hơn mười ngày, nằm tại khoa chăm sóc đặc biệt ở bệnh viện, sức khỏe Em đã khá lên rất nhiều. Mỗi lần vào thăm em và cảm xúc trong tôi bồi hồi đến khó tả, yêu thương da diết, mừng vui lẫn lộn. Sóng gió đã qua, mẹ em vượt cạn trong muôn vàn nỗi lo nhưng với trách nhiệm “Lương y như từ mẫu”, các bác sĩ đã làm tất cả để con tôi cũng như bao bà mẹ trẻ khác có quyền được làm mẹ.

Bây giờ em đã lớn, xinh xắn, kháu khỉnh! Hạnh phúc và bình yên đã trở lại trong tôi, mơ ước đã mãn nguyện. Tôi không biết nói gì hơn nữa. Đội ngũ y bác sĩ, họ là những ông bà tiên thánh thiện trong câu chuyện cổ tích hiện đại ngày nay – Đức độ và Tài năng.

Gia đình Bé Nguyễn Hải Khánh An (IVF 2017)


Chia sẻ: 

BÀI VIẾT LIÊN QUAN