Hai Bé Lê Duy Hưng – Lê Thuỳ Linh (26/11/2020)

06/09/2024

Họ tên Bố: Lê Duy Hải
Họ tên Mẹ: Đặng Thị Thuỳ TrangĐặng Thị Thuỳ Trang
Họ tên Bé: Lê Duy Hưng - Lê Thuỳ Linh
Ngày sinh Bé: 26/11/2020
Ngày chuyển phôi: 13/04/2020
-------------------------------

Tlv2024 Ltk Biển Trưng Bày Ctv 12

“Khi chúng ta rơi nước mắt, chúng ta cần một bờ vai”. Với tôi bờ vai ấy chính là Bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội.

1 năm, 2 năm, 3 năm…. đến 10 năm.

Thử hỏi đời người được bao nhiêu cái 10 năm ấy, một chặng đường không dài, không ngắn ấy mẹ đã bước từng bước một để mong gặp được con yêu. Bố mẹ gặp nhau và tình yêu chớm nở và kết hôn, không cầu mong xa xôi chỉ mong có một gia đình nhỏ cho riêng mình, nhưng dường như mong muốn nhỏ nhoi đấy từ lúc nào lại trở thành ước mơ xa vời đến vậy. Sao chờ mãi mà chẳng có thai, hàng tháng bố mẹ đều hồi hộp chờ mà càng mong càng chẳng thấy.

Lương bố mẹ thấp lắm, tích cóp mãi cũng được ít tiền, bố mẹ lên một bệnh viện lớn trên Hà Nội khám. Kết quả mẹ bị hai vòi trứng thông hạn chế, bác sĩ bảo mẹ làm IUI vì phương pháp đấy rẻ và mẹ làm theo, nhưng 3 lần không được, mẹ đành mổ thông vòi trứng rồi làm một lần IUI nữa lại thất bại. Mẹ quay về nhà ôm gối chùm chăn trong thất vọng vì kinh tế của nhà mình cũng khó khăn, bố mẹ không đủ tiền làm IVF.

Đã 3 năm trôi qua, mẹ bắt đầu nghĩ đến ly hôn, không có con thì đành buông tay thôi, mẹ viết đơn mà bố con không ký. Bố bảo bố biết mẹ không sinh được từ trước khi cưới rồi thì giờ có lý do gì mà ly hôn. Bố nói trước khi cưới có một thời gian mẹ ốm nặng nên đã bị ảnh hưởng nhưng vì bố yêu mẹ, chỉ cần mẹ mạnh khoẻ là đủ rồi, giờ bố mẹ cùng nhau cố gắng tìm con bằng phương pháp IVF.

Thương bố con, mẹ không nản chí, bố mẹ lại cố gắng dành dụm, được sự giúp đỡ của bạn bè và gia đình mẹ tiếp tục cuộc hành trình tìm kiếm con. Lần này bố mẹ cũng tham khảo vài bệnh viện, nhưng như một cái duyên, sau khi tìm hiểu thông tin về Bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội thì bố mẹ đã quyết định gửi gắm niềm tin và hy vọng vào các bác sĩ nơi đây.

Khi đến đây, bố mẹ được các cô lễ tân tiếp đón ân cần, chỉ cho bố mẹ cách lấy số xếp hàng rất chu đáo sau đó vào phòng gặp bác sĩ, khi nghe tư vấn bố mẹ thấy thật nhẹ lòng và cảm thấy đây là lựa chọn tốt nhất. Mẹ không bị mắng khi đi khám như ở viện trước, mẹ biết thế nào là thả lỏng để ko bị đau, biết thế nào là sự nhẹ nhàng của bác sĩ, từ các điều dưỡng đến bác sĩ đều cho mẹ được cảm giác yên tâm.

Mẹ bắt đầu quá trình tạo phôi như bao người mẹ khác, thuốc và những mũi tiêm với mẹ chẳng có nghĩa lý gì, chỉ cần được gặp con yêu. Mỗi lần được cầm tay của những em bé mà mẹ đã gặp, mẹ đều thầm nghĩ bao giờ mình mới được cầm tay con bằng da bằng thịt thế này. Dưới sự hướng dẫn của bác sĩ mẹ đã kích trứng và tạo phôi thành công. Mẹ được 5 phôi, mẹ chuyển lần 1 không thành công, do vòi trứng mẹ ứ dịch. Để lần 2 có thể tốt hơn mẹ phải mổ kẹp vòi trứng, việc mổ kẹp thực ra là mổ nội soi rất đơn giản nhưng trong thâm tâm mẹ cũng rất vật vã. Điều này đồng nghĩa với việc mẹ ko có cơ hội mang thai tự nhiên nữa rồi, mẹ thấy nhiều người đi làm IVF lần sau đều mang được thai tự nhiên nên mẹ thèm lắm. Nhưng vì có thể chuyển phôi thành công thì cái này có là gì. Chỉ cần có con mẹ hy sinh thế nào cũng được.

Mẹ mổ nhưng thật không may mẹ bị di ứng kháng sinh, dưới sự chăm sóc của bác sĩ mẹ đã tỉnh và được ra khỏi phòng mổ, mẹ thực sự rất biết ơn các y bác sĩ đã luôn bên cạnh mẹ, giúp mẹ vượt qua ranh giới của tử thần. Thực ra trước đây mẹ chưa từng có tiền sử dị ứng thuốc, không biết cơ thể đã thay đổi từ lúc nào không hay.

Cơn sóng vừa qua thì cơn sóng to hơn lại tới, mẹ chuyển phôi lần 2 với biết bao hy vọng, lần này mẹ chuyển 3 phôi, beta có lên nhưng rồi bố mẹ lại nhìn thấy beta tụt từng ngày. Bố con trốn mẹ ra cầu thang ở viện khóc, còn mẹ ngồi trong phòng bệnh đến khóc cũng không dám, mẹ tin con của mẹ sẽ về bên mẹ. Nhưng cuối cùng thì con vẫn mải chơi ở đâu mà chưa về với bố mẹ. Khi được bác sĩ thông báo là thai không giữ được nữa, mẹ nghe mà như sét đánh ngang tai dẫu biết là đã đoán được nhưng mẹ thực sự không muốn chấp nhận. Bố đưa mẹ về nhà, nhà mình cách viện 100km, bố bảo mẹ là không sao đâu lần sau làm lại nhưng mẹ không nhìn thấy lần sau ở đâu, tiền hết rồi. Mẹ oằn mình dưới vòi nước để trút đi nỗi đau này, mẹ không muốn bố nhìn thấy mẹ gục ngã. Mẹ nằm co ro trong nhà tắm, nước chảy mạnh sao lại không cuốn được nỗi đau này của mẹ đi.

Mẹ quay về với cuộc sống hàng ngày, những nỗi nhớ mong con vẫn còn đó nhưng mẹ lực bất tòng tâm. Hai năm sau mẹ lại tích cóp được ít tiền, mẹ bắt đầu cuộc hàng trình mới. Mẹ đã đổi sang viện khác với hy vọng sẽ thay đổi đi, nhưng rồi mẹ cảm thấy ở đây không giống với Bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội, mẹ không có cảm giác quen thuộc và chân thành như ở đấy. Mẹ lại quay lại Bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội để ít nhiều mẹ cũng thấy yên tâm hơn. Đúng như những gì mẹ nghĩ bác sĩ cho mẹ phương pháp mới, bác bảo khoa học ngày càng phát triển tỷ lệ thành công ngày càng cao, so với những năm trước em làm thì khả năng thụ thai của em cũng sẽ cao hơn. Mọi chuyện sẽ tốt đẹp thôi, yên tâm nhé. Anh chị sẽ cố hết sức để em sớm gặp con yêu. Nghe những lời động viên của các bác sĩ mẹ thấy nhẹ lòng, mong một hành trình mới tốt đẹp như lời bác sĩ.

Mẹ tiếp tục hành trình tạo phôi mới, lần này mẹ được 7 phôi, bác sĩ Hiền hỏi mẹ có nuôi lên phôi ngày 5 không, nếu nuôi lên ngày 5 thì tỷ lệ sẽ tăng lên. Bác khuyên mẹ nên nuôi thêm ngày 5 và mẹ đã nghe lời bác sĩ. Thật thần kỳ, đến ngày nên nhận kết quả mẹ được 5 phôi ngày 5 và 2 phôi ngày 6. Mẹ không nghĩ là lên được nhiều phôi ngày 5 đến như vậy, mẹ mừng lắm, thầm cảm ở bác sĩ Hiền đã động viên mẹ nuôi lên ngày 5. Ngày mẹ chuyển phôi mẹ đã mong được bác sĩ Hiền chuyển phôi và may sao mẹ được bác sĩ Hiền chuyển phôi thật. Cảm giác mọi thứ thật hoàn hảo, mong mọi chuyện cứ tốt đẹp như này.

Thế rồi 12 ngày sau chuyển phôi đến, bố con nhờ bác sĩ đến nhà lấy máu mang đi thử beta. Bố mẹ hồi hộp chờ 2 tiếng để có kết quả, điện thoại vang lên họ bảo beta được hơn 300, bố mẹ mừng muốn khóc. Mẹ bảo bố ra viện lấy kết quả cho chắc. Bố phi như một cơn gió ra lấy kết quả mang về, nhìn kết quả thì mắt long lanh nước mắt, chưa bao giờ mẹ nhìn thất con số nào nó đẹp đến vậy, hơn cả trúng giải độc đắc ý. Bố con bảo cao thế này chắc thai đôi rồi, nghe bố nói thế mẹ cũng thích lắm nhưng không dám mơ đến thế. Cứ cách ngày mẹ lại kiểm tra beta mà mỗi lần kiểm tra là 250.000đ nhưng mẹ không thấy tiếc vì beta càng ngày càng tăng. Mẹ học dốt toán nhưng đến giờ thì sao lại thấy yêu con số đến vậy.

Mẹ hồi hộp chờ đến ngày siêu âm đúng như bố con mong muốn, mẹ đã được thai đôi, chỉ cần con mạnh khoẻ mới là điều mẹ hạnh phúc nhất.

Mẹ lên Bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội theo sự chỉ định của bác sĩ, mẹ được các bác sĩ theo dõi và thăm khám. Có lúc mẹ tiểu đường thai kỳ các bác nhắc nhở mẹ rất nhiều, các bác cho mẹ uống thuốc hỗ trợ giúp cho con ngày càng khoẻ mạnh hơn.

Kể bao nhiêu cũng không hết những khó khăn, vất vả trong những ngày mẹ mang thai các con, nhưng tình yêu các con, niềm khao khát có con đã giúp mẹ vượt qua mọi trở ngại ấy. Sau 8 tháng mang thai, mẹ vỡ ối và sinh non, không được như những dự tính và kế hoạch đã chuẩn bị chu đáo để chào đón 2 con, mẹ phải mổ cấp cứu tại Bệnh viện Nam Định – mẹ lại một lần nữa đối diện với thử thách, thế nhưng các con yêu của mẹ đã mạnh mẽ cùng mẹ vượt qua mọi thử thách để chào đời, mẹ có hai cục kim cương Ken và Hanna – 1 chàng hoàng tử, 1 công chúa bé bỏng đã đến bên bố mẹ.

Sau tất cả mẹ cảm thấy thật may mắn, khi mẹ đang chơi vơi thì đã được biết đến Bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội, ở đây có những con người ngày ngày thầm lặng giúp đỡ những gia đình hiếm muộn. Mẹ vẫn luôn tâm đắc với câu khẩu hiệu của bệnh viện: “Kết nối yêu thương – Ươm mầm hạnh phúc”. Nếu không có sự giúp đỡ của các y bác sĩ của viện có khi giờ này bố mẹ đã không còn đồng hành cùng nhau nữa, càng không có một gia đình của Ken và Hanna như bây giờ. Chính các anh chị đã cho chúng em một gia đình hoàn hảo, một gia đình yêu thương nhau và ngập tràn tiếng cười.

Dù hành trình của mỗi người mỗi khác nhau nhưng chúng ta cùng một đích đến đó là khát khao về một mái ấm gia đình. Mỗi người sẽ phải trải qua những khó khăn của riêng mình vì thế chúng ta hãy tin vào chính mình và các bác sĩ những người sẽ đồng hành cùng chúng ta trên đoạn đường gian lao nhất này. Hãy tạo lên kỳ tích của chính chúng ta và các bác sĩ ở Bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội sẽ là đôi cánh giúp chúng ta hoàn thiện để sớm ngày tìm được con yêu. Nhân đây em xin chân thành cảm ơn anh chị đã cho chúng em có một gia đình nhỏ hạnh phúc, anh chị chính là những thiên thần thực hiện ước mơ của các gia đình hiếm muộn như chúng em. Em xin gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến tất cả các bác sĩ, điều dưỡng…Chúc mọi người luôn mạnh khoẻ, hạnh phúc và thật nhiều thành công.


Chia sẻ: 

Bài tri ân khác

  • Bé Phạm Bảo Ngọc (13/07/2022)

    “Con chào mẹ xinh đẹp, con chào bố đẹp trai” và bao nhiêu những câu nói siêu đáng yêu của con nữa, những lúc thế mẹ như tan chảy trong tim mà không có từ nào diễn tả được...

  • Hai Bé Bùi Khánh Vy – Bùi Mạnh Tường (02/04/2023)

    Tôm – Cua yêu dấu của bố mẹ! Thời gian trôi qua nhanh quá con nhỉ? Mới ngày nào hai con chỉ là hai chiếc phôi bé xíu xíu được ủ đông ở bệnh viện, vậy mà giờ khi mẹ viết những...

  • Hai bé Bùi Khánh An – Bùi An Khánh (07/05/2019)

    Thân gửi hai thiên thần nhỏ đáng yêu của bố mẹ “Khánh An và An Khánh”. Mẹ viết những dòng tâm sự này, hy vọng sau này khi con lớn lên đọc và ngẫm được con được sinh ra và lớn...

  • Check-in Ảnh Xinh – Lung Linh Đón Tết

    Không khí tết đã tràn ngập tại AF HANOI rồi ba mẹ ơi. Ba Mẹ nhanh tay “khoe ảnh bé” trong diện mạo tết Giáp Thìn 2024 cùng AF HANOI qua Fanpage Bệnh viện nha! Hiện tại, Bệnh viện đang...

  • Hai Bé Vũ Hoàng Dương Minh – Vũ Hoàng Phương Linh

    Trái ngọt do Bác Hưởng chọc trứng, Bác Hiền chuyển phôi (phôi tươi ngày 3 luôn ạ). Sáng nghe kết quả báo phôi bs Hiền bảo chiều chuyển phôi luôn nhé! Bác Khanh theo dõi suốt thai kì đến...

  • Bé Phạm Ngọc Bảo Nhi (25/01/2023)

    Gửi Bảo Nhi, cô con gái đáng yêu của bố mẹ, Mẹ cảm ơn vì con đã đến làm con của mẹ. Mẹ chẳng thể nào viết hết ra tình yêu thương của mẹ dành cho con bởi nó to lắm không thứ...

  • Bé Phạm Văn Nam Khánh (13/01/2023)

    Tuần lễ vàng 2024 và hành trình tìm con yêu suốt 20 năm, Gửi con trai yêu dấu của mẹ Nam Khánh! Nhìn con thơ ngây, đang chập chững bước đi những bước đi đầu đời, thi thoảng bi bô gọi:...

  • Hai bé Mai Thảo Nguyên – Mai Thanh Phong (21/06/2018)

    Mẹ kể con nghe hành trình tìm con của bố mẹ… Mẹ cũng như bao người con gái khác, rời xa quê hương Ninh Bình theo bố con về Lạng Sơn làm dâu, làm vợ. Ở cái tuổi mà bao người đã...