Phạm Văn Minh Khánh – Phạm Văn Minh Khôi (Cùng sinh ngày 18/03/2018)

10/07/2021

Bố: Phạm Anh Tuấn
Mẹ: Lê Thị Hải Ly

Con: Phạm Văn Minh Khánh – Phạm Văn Minh Khôi (cùng sinh ngày 18/03/2018)
Thời gian thực hiện HTSS: 01/08/2017
—————-

Gửi hai con trai yêu dấu của mẹ,

Mẹ của các con chưa từng bao giờ nghĩ đến hai từ “phép mầu” trong cuộc sống này nhưng từ khi các con đến bên đời thì thực sự phép màu đã đến với mẹ.

Bố của hai con và mẹ cũng như những cặp vợ chồng bình thường khác, cũng yêu thương nhau, tin tưởng nhau và cần có nhau trong cuộc sống và rồi cùng nắm tay nhau tiến tới cuộc sống hôn nhân. Cuộc sống cũng bình thường như bao cặp vợ chồng khác nếu bố mẹ có thể có con theo cách tự nhiên của con người. Nhưng không bố mẹ của các con lại gặp thử thách khó khăn hơn bình thường vì hiếm muộn. Con đường tìm kiếm cơ hội được làm thiên chức cha mẹ khó khăn chồng chất khó khăn. Cứ hy vọng rồi lại thất vọng không biết lặp lại bao nhiêu lần trong suốt gần 7 năm trời đằng đẵng. Vượt sông cũng có, leo núi cũng đã từng rồi cả bao năm thuốc Nam thuốc Bắc nhưng kết quả nhận lại đều là hai từ “ thất vọng” tràn trề. Có những lúc mẹ thực sự mệt mỏi, tuyệt vọng muốn buông bỏ nhưng bản năng của một người phụ nữ mong muốn khao khát được làm mẹ lại thôi thúc mẹ phải cố gắng, phải kiên trì, phải thật mạnh mẽ trên con đường ấy. Con đường tìm được con, được trải qua cảm giác mang nặng đẻ đau mà người đời vẫn hay nói về phụ nữ, được ôm ấp một hình hài vào ngực mình mà âu yếm, được dùng dòng sữa nóng để nuôi sống một sinh linh, được nghe một đứa trẻ gọi mình tiếng “mẹ”.

Mẹ vẫn luôn theo dõi những chia sẻ của bà mẹ hiếm muộn và vào năm 2014 mẹ viết ra tâm sự của mình, được một người mẹ khác giới thiệu mẹ đến với bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội. Một lần nữa mẹ lại lấy động lực để tiếp tục hy vọng và một lần nữa bố mẹ lại gạt bỏ hết những thất vọng trước đó như chưa từng có để hạ quyết tâm đi tìm con thêm một lần nữa. Sau một thời gian được các bác sĩ ở bệnh viện thăm khám bằng cả sự đồng cảm nhiệt tình, bác sĩ đã khuyên bố mẹ làm IUI. Thật may mắn thay lần này mẹ đã có thể mỉm cười rồi, ngày lần đầu thực hiện mẹ đã có thai, lúc bác sĩ thông báo mẹ đã vỡ oà cảm xúc trong niềm vui mừng, đã có những giọt nước mắt rơi của cả mẹ và bố con, rơi trong niềm hạnh phúc con ạ.

Nhưng niềm vui chưa được bao lâu, mẹ mới chưa kịp cảm nhận nhịp đập của con, niềm ấm áp mới chưa được bao lâu thì lần khám thai định kỳ bác sĩ thông báo mẹ chửa ngoài dạ con. Cả bầu trời đổ sụp xuống trước mặt mẹ, trong đầu mẹ không nghĩ được bất cứ điều gì cảm nó trắng trơn, nước mắt mẹ tự nhiên rơi xuống dù mẹ không biết khóc hay làm gì nữa, tay cứ run lên vô thức ôm bụng. Còn đau buồn hơn là bác sĩ chỉ định mẹ phải bỏ thai và bắt buộc phải cắt một bên vòi trứng, mẹ đau quặn lòng con ạ, đau lắm mẹ cứ nghĩ ông trời đã ban phát cho mẹ một sinh linh rồi chứ, không nghĩ ông lại lấy đi của mẹ nhanh chóng và tàn nhẫn đến vậy. Nằm trong phòng phẫu thuật nhìn ánh đèn rọi xuống nước mắt mẹ rơi vô thức, tại sao cuộc đời mẹ không được chiếu sáng như chiếc bóng điện này vậy, mẹ cũng luôn sống lương thiện, sao lại không ngừng thử thách mẹ, lấy hết niềm hy vọng về một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc của mẹ vậy. Mất một bên vòi trứng cơ hội mẹ có được con vốn đã mong manh giờ lại càng mong manh bội phần.

Cuộc sống vẫn của mẹ vẫn cứ trôi qua như cũ, mẹ vẫn không ngừng vùi đầu vào công việc để lấp đi thời gian trống mẹ lại đau đáu chuyện đau lòng chưa tìm được con. Nhiều khi thấy những bà mẹ dắt tay con đến trường, lòng mẹ lại nhói đau, mẹ cũng ước được mua cặp sách cho con, mẹ cũng ước được nhìn thấy con đến trường rồi bi bô khoe mẹ những bông hoa điểm 10. Chứ không phải cuộc sống cứ lủi thủi đi một mình về một mình, rồi ăn cơm chan nước mắt vì sự cô độc lạnh lẽo thui thủi trong căn nhà thiếu vắng tiếng cười trẻ thơ.

Năm 2017 được sự động viên và giúp đỡ nhiệt tình của gia đình hai bên nội ngoại bố mẹ lại một lần nữa đi tìm con trong sự khao khát đã đạt đến tột cùng. Bố mẹ một lần nữa đặt niềm tin vào cuộc sống và trao trọn niềm tin ấy cho bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội. Ngày từ lần bước chân vào bệnh viện được bác sĩ động viên, tư vấn và thăm khám thì mẹ đã có niềm tin mãnh liệt nơi đây chính là nơi cuối cùng mẹ có thể đặt niềm hy vọng lớn lao nhất cuộc đời của mình rồi. Lần này bác sĩ chỉ định mẹ làm IVF. Và lần này có lẽ may mắn đã đến lượt mẹ, ngay từ lần đầu chuyển phôi mẹ đã thành công, và niềm vui càng nhân đôi hơn khi mẹ mang thai ba nhưng bác sĩ khuyên để đảm bảo sức khỏe của cả mẹ và các con, cũng như sự phát triển cân đối của thai nên giảm thiểu bớt một thai. Bố mẹ cũng rất buồn và bất lực, thực sự mẹ muốn giữ cả ba như vậy mới đủ bù đắp những tủi hờn, những trống trải trước đây mẹ đã trải qua. Nhưng vì đảm bảo sự an toàn của các con, mẹ không còn sự lựa chọn nào khác.

Sau thủ thuật giảm thiểu thai, trong bụng mẹ còn hai sinh linh nhỏ bé cứ ngày ngày lớn lên. Thời gian dần trôi từ khi mẹ bắt đầu cảm nhận được sự tồn tại của hai con đến khi hai đứa biết đạp mẹ, nhiều lúc mẹ có đau nhưng thật sự hạnh phúc, sự ấm áp này cuối cùng mẹ cũng được cảm nhận trọn vẹn nó.

Ngày 8/3/2018 hai thiên thần bé nhỏ của mẹ Minh Khánh – Minh Khôi lần lượt cất tiếng khóc chào đời. Hai con trai của mẹ ra đời trong sự chào đón, mong chờ, chúc phúc của những người thân trong nhà và những y bác sĩ của bệnh viện, những cặp vợ chồng cùng bố mẹ chiến đấu trên hành trình tìm con. Vì các con đẻ vẫn thiếu ngày nên con nhỏ xíu à, được chưa đầy nổi hai cân và hai bé con của mẹ phải nằm lồng kính. Mẹ cũng thấy đau xót lắm, có lỗi với hai đứa lắm vì mẹ không thể để con đến với thế giới một cách an toàn và khỏe mạnh nhất. Thật may mắn vì các con khỏe mạnh sau thời gian được bác sĩ chăm sóc trong lồng kính của bệnh viện và trở về trong vòng tay mẹ. Ôm các con trong lòng mẹ đã khóc vừa vì niềm hạnh phúc mẹ đang có, vừa vì cảm thấy có lỗi với các con. Mẹ xin lỗi, thực sự xin lỗi hai bé con, thời gian sau này của mẹ, mẹ sẽ dùng trọn vẹn để bù đắp cho các con và dành hết tình cảm này cho hai con của mẹ.

Thời gian cứ thấm thoát trôi qua nhưng nó ý nghĩa hơn trước đó vì hiện tại mẹ đã có hai con, căn nhà lạnh lẽo trước đã giờ đã ấm áp hơn khi luôn ríu rít tiếng cười đùa của hai đứa, tiếng bi bô gọi “bố ơi”, “mẹ ơi”. Hai thanh niên của mẹ giờ đã được 3 tuổi, nhưng các con đã rất hiểu chuyện, rất biết nghe lời mẹ, là những người con trai tình cảm thương yêu mẹ. Những lúc mẹ ốm mệt hai đứa cũng như hiểu được đều tự giác ngồi chơi với nhau. Rồi có những khi đêm ngủ mẹ nằm mơ lại chuyện những ngày xưa rồi chợt bừng tỉnh hoảng loạn, sợ sệt nhưng rồi nhìn thấy hai con đang nằm ngủ say bên cạnh mẹ mới trở về bình tĩnh lại hoá ra chỉ là giấc mơ về ngày xưa, hiện tại mẹ đã có các con cạnh bên. Rồi có những sáng mẹ chợt dậy nhìn thấy hai con vẫn nằm trong vòng tay, mẹ lại thấy hạnh phúc, và tràn đầy năng lượng để làm việc. Bây giờ mẹ đã có nguồn động lực to lớn để mẹ phải cố gắng hơn nữa, mẹ phải cố gắng thật nhiều để hai con của mẹ được sống trong điều kiện tốt nhất, được phát triển bình thường như bao đứa trẻ khác.

Đã có những lúc mẹ tưởng tượng sau này lớn hai bé con của mẹ sẽ trông như nào nhỉ? Chắc chắn sẽ rất là khôi ngô như chính bố của các con vậy, các con của mẹ hãy là những người đàn ông ấm áp và thật là lương thiện nhé. Con trai của mẹ có thể không quá xuất chúng nhưng các con nhất định phải là người sống thật hạnh phúc và luôn chân thành con nhé. Các con hãy cứ hy vọng, hãy cứ đặt niềm tin, hãy cứ thật mạnh mẽ bước về phía trước vì cuộc sống còn nhiều điều tốt đẹp đang đợi các con ở phía sau những khó khăn thử thách. Các con của mẹ hãy cứ bay thật cao thật xa hãy cứ vẫy vùng nơi bầu trời rộng lớn kia tìm kiếm chân lý, tìm kiếm niềm vui, niềm hạnh phúc riêng cho mình. Còn mẹ vẫn sẽ ở đây, mẹ vẫn luôn ở đó là nơi để các con trở về, nơi để các con có thể lấy lại niềm tin về tình yêu trong cuộc sống quá đỗi khó khăn này nhé. Mẹ vẫn luôn dang rộng cánh tay này để ôm lấy các con của mẹ mỗi khi các con yếu lòng, bôn ba ngoài kia mệt mỏi quá và cần sự chở che. Mẹ sẽ lưu lại những dòng chữ này để các con của mẹ được đọc và biết để có được các con bố mẹ đã thực sự phải trả qua bao khó khăn bao lần đau đớn chứ không dễ dàng gì mà các con lại được đến với thế giới này. Nên các con hãy yêu quý lấy bản thân của mình nhé, dù bất kì hoàn cảnh nào hãy đặt sự an toàn của mình lên trên con nhé, hãy để các con là những người thật sự có ý nghĩa cho cuộc đời này, hãy chứng minh rằng các con đến với thế giới này vốn dĩ là một điều đặc biệt ngày từ khi bắt đầu và chính là phép mầu của cuộc đời mẹ đấy.

Nhà văn Goethe đã có một câu như này “Phép thuật mạnh nhất chính là tin tưởng vào bản thân mình. Một khi bạn luyện được nó mọi điều có thể xảy ra”. Mẹ đã từng hy vọng rồi thất vọng nhiều lần nhưng mẹ vẫn tin tưởng mẹ sẽ tìm được các con và điều đó đã thành hiện thực. Nên sau này khi đứng trước những lựa chọn khó khăn các con hãy cứ tin tưởng vào chính mình, dù thế nào cũng không được đánh mất chính mình, để suy nghĩ tiêu cực điều khiển các con nhé. Phép mầu thực sự tồn tại nhưng không đến từ ông bụt hay bà tiên nào cả, mà do chính niềm tin vào cuộc sống, tin vào chính bản thân mình, phép mầu chỉ đến với những người thật sự tin tưởng vào nó.

Nhân đây tôi cũng muốn gửi đôi lời tới những bố mẹ đang nỗ lực trong việc tìm kiếm những thiên thần nhỏ của đời mình rằng: hãy cứ luôn giữ niềm tin và hy vọng nhé, những khao khát ước nguyện của chúng ta là chính đáng nên hãy kiên định với nó rồi phép mầu sẽ đến vào một ngày thích hợp nhất. Có câu “con cái là lộc trời cho” đúng thật, nhưng không thể cứ đợi chờ sự ban phát đó trong vô vọng được, chúng ta hãy đứng lên đi tìm kiếm điều đó vì chúng ta thiếu đi sự may mắn để có con cách tự nhiên. Hãy nhớ rằng điều rằng phép mầu là có thật trong cuộc sống với điều kiện bạn phải tự tạo ra nó. Hãy thật luôn mạnh mẽ và giữ vững tinh thần trên hành trình này nhé – những ông bố bà mẹ hiếm muộn.

Cuối cùng, mỗi lần nhớ lại quá trình tìm kiếm phép mầu này tôi đều phải dành một lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất đến với toàn thể y bác sĩ bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội. Cảm ơn vì những lời động viên chân thành nhất, những lời tư vấn sát thực nhất, những ngày tháng chăm sóc chu đáo tận tình nhất để tôi có thể chào đón hai thiên thần của mình. Cảm ơn vì đã đưa phép mầu đến với cuộc sống của chúng tôi. Thật sự cảm ơn rất nhiều. Kính chúc các y bác sĩ nơi đây luôn mạnh khoẻ, bình an, bệnh viện ngày càng phát triển để đem đến nhiều phép mầu cho những cặp vợ chồng hiếm muộn như chúng tôi.

 


Chia sẻ: 

Bài tri ân khác

  • [TLV2024] CUỘC THI ẢNH “THIÊN THẦN IVF”

    Hành trình hiện thực hóa giấc mơ làm cha mẹ cho các gia đình hiếm muộn là một hành trình đong đầy cảm xúc. Có khi tuyệt vọng nhưng cũng có khi hạnh phúc tột đỉnh và điểm đến cuối...

  • Nguyễn Quang Minh (18/07/2023)

    3/11/2022-3/11/2023 tròn 1 năm con đc đưa vào cơ thể mẹ. Hôm nay, con được 3 tháng 10 ngày rồi ạ, trải qua bao khó khăn vất vả, cả tinh thần lẫn tiền bạc, những đêm đông mưa rét 3h đêm...

  • Hai bé Mai Thảo Nguyên – Mai Thanh Phong (21/06/2018)

    Mẹ kể con nghe hành trình tìm con của bố mẹ… Mẹ cũng như bao người con gái khác, rời xa quê hương Ninh Bình theo bố con về Lạng Sơn làm dâu, làm vợ. Ở cái tuổi mà bao người đã...

  • Bé Bùi Bích Phương (30/09/2019)

    Hạnh phúc của mẹ là gì ư? Mỗi ngày có con với mẹ là hạnh phúc!

  • Hai Bé Vũ Hoàng Dương Minh – Vũ Hoàng Phương Linh

    Trái ngọt do Bác Hưởng chọc trứng, Bác Hiền chuyển phôi (phôi tươi ngày 3 luôn ạ). Sáng nghe kết quả báo phôi bs Hiền bảo chiều chuyển phôi luôn nhé! Bác Khanh theo dõi suốt thai kì đến...

  • Bé Lê Ngọc Mỹ San (08/01/2024)

    Con gái Mỹ San của mẹ ơi! Cảm ơn con đã đến bên ba mẹ! Nay con đã được hơn 3 tháng tuổi, ba mẹ vô cùng hạnh phúc khi được chứng kiến khoảnh khắc con bắt đầu biết lẫy. Nhìn con...

  • Hai Bé Hoàng Minh Khang – Hoàng Uyển Nhi (15/01/2024)

      Lời đầu tiên, gia đình con Hoàng Minh Khang – Hoàng Uyển Nhi xin gửi lời cảm ơn chân thành đến các bác sĩ, điều dưỡng tại Bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội đã ươm mầm...

  • Bé Vũ Hải Sơn

    Con là niềm hạnh phúc viên mãn nhất của gia đình, là món quà vô giá mà ông trời tặng riêng mẹ! Bố mẹ không mong muốn gì hơn là được thấy con vui khỏe, bình an, khôn lớn mỗi ngày....